Về lại Trà Vinh

Qua “xưa nay hiếm” lâu rồi

Nhớ Trà Vinh, nước mã hồi lại phi

Nhớ Hồ tàu, nhớ La Ghi

Nhớ sang Khâu Hút thuyền đi mở đường

Dương buồm mà vượt Đại dương

Biển cồn, bão nổi bốn phương mịt mùng

Sóng như núi dựng trùng trùng

Thuyền rơi lũng thấp lại tung lưng đèo

Rã rời đói khát quắt queo

Ghì ôm tay lái, lái theo tim mình!

Người Trà Vinh, bến Trà Vinh

Bao nhiêu đồng chí hy sinh lặng thầm

Dẫu còn cuộc sống thăng trầm

Người Trà Vinh vẫn sáng tâm, ấm tình!

Bùi Xuân Thu

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *