Thơ của một cựu chiến binh tàu không số

  Là một Cựu chiến binh của Đoàn Tàu Không số, bước sang năm 2021 cùng đại gia đình đón 74 mùa xuân của cuộc đời, người Lính của cụ Hồ những năm ấy đã có những tâm sự, chia sẻ riêng của chính mình qua những vần thơ theo kiểu người Lính năm nào! Dẫu biết rằng cũng còn có đôi điều phải thảo luận, nhưng có thế mới là thơ của Lính cụ Hồ.

ĐOÀN TÀU KHÔNG SỐ

Tàu không số nhưng là có số

Tàu có tên nhưng lại không tên

Tàu ta không số không tên

Nhiệm vụ bí mật làm nên con đường

Đường mòn muôn nẻo đại dương

Biển đông tên gọi đường Hồ Chí Minh

Bác là sao sáng lung linh

Chỉ đường dẫn lối hành trình tàu đi

Nhiệm vụ đặc biệt hiểm nguy

Vượt ngàn bão tố hướng đi khôn lường

Quân thù trăm kế tìm phương

Bao vây phong tỏa chặn đường tàu ta

Vùng biển gần tới biển xa

Tuần dương khu trục chúng ta đối đầu

Máy bay địch lượn quanh tàu

Lúc xà xuống thấp lúc vòng ra xa

Ý đồ chụp ảnh kiểm tra

Thăm dò xem xét đó là tàu ai

Ung dung thả lưới quăng chài

Địch liền chuyển hướng ra ngoài khơi xa

Treo cờ Việt Nam Cộng Hòa

Áo quần là bộ bà ba khăn rằn

Quân thù phán biệt khó khăn

Chúng thường ảo tưởng mơ hồ về ta

Ví tàu như những bóng ma

Lúc ẩn lúc hiện thật là khó chơi

Lúc hành trình lúc thả trôi

Lúc thì trà trộn vào nơi đông tàu

Nước xanh biển biếc một màu

Bóng đêm bao phủ là tàu hành quân

Khó khăn chồng chất bội phần

Vượt lên gian khó mỗi làn ra khơi

Kiên trì nhấn lại chờ thời

Đưa hàng vũ khí tới nơi chiến trường

Dù địch ngăn cản con đường

Kịp thời đáp ứng tiền phương mong chờ

Mỗi chuyến đi mỗi thế cờ

Đấu mưu đấu trí từng giờ hiểm nguy

Con đường bí mật tàu đi

Vượt ngàn sóng gió xá gì gian truân

Một lòng vì nước vì dân

Băng qua tuyến lửa dấn thân chẳng nề

Ngày đi không hẹn ngày về

Lời thề trước Đảng không hề đổi thay

Sẵn sàng vũ khí trong tay

Kiên cường chiến đấu phá vây diệt thù

Biển chiều dày đặc mưa mù

Vượt lên sóng dữ tiến về tiền phương

Nối liền tiền tuyến hậu phương

Viết lên trang sử con đường tàu qua

Biển thân yêu vẫn mặn mà

Tô thêm truyền thống anh hùng đoàn ta

Hẹn ngày thống nhất không xa

Bắc Nam xum họp vui ca khải hoàn.

Vũ Hữu Cửa

Bà Rịa Vũng Tàu -1970

               

 

CẢM XÚC MÙA XUÂN CỦA NGƯỜI LÍNH BIỂN

Xuân sang hoa nở rộ muôn nơi

Nắng trải mêng mang khắp biển trời

Cỏ non lấp lánh hạt sương sớm

Ấm áp xuân về Tổ quốc ơi

Sáng nay tàu lại ra khơi

Tuần tra canh giữ biển trời quê hương

Vươn mình trên sóng đại dương 

Hải âu tung cánh vấn vương theo  tàu

 Biển ta vừa đẹp lại  giầu

Giữ gìn cho thế hệ sau muôn đời

Việt nam Tổ quốc ta ơi

Là người lính biển trọn đời thủy chung

Ha long -Xuân 69 .

Vũ Hữu Cửa

 

TÌNH ĐỒNG ĐỘI

Núi cao mây phủ bốn bề

Ra đi cứu nước chưa về quê hương

Cho dù gối đất nằm sương

Vai mang súng đạn chiến trường xông pha

Rừng Trường sơn ngát hương hoa

Ba lô cây gậy khúc ca quân hành

Rau tàu bay hái nấu canh

Củ mài thay gạo ngon lành biết bao

Đêm nay trời chảng trăng sao 

Bỗng đâu lại đổ mưa rào bão dông

Suối sâu nay đã thành sông

Ngổn ngang cây đổ theo dòng nước trôi

Mây đen phủ kín núi đồi

Rừng sâu tiếng thú chơi vơi vọng về

Ra đi mang nặng lời thề

Cho dù gian khó không hề đổi thay

AK súng chắc trong tay

Băng rừng tìm lối phá cây mở đường

Miền nam hai tiếng yêu thương 

Giục ta gấp bước chiến trường chờ mong

Mai ta qua bến Ba lòng

Ngược lên đường 9 khe sanh Hạ Lào

Máy bay  quân địch  thét gào

Mưa bom đạn dội chiến hào xới tung

Quảng trị mảnh đất anh hùng

Địa danh bất khuất kiên trung rạng ngời

Bom thù không ngớt ngừng rơi

Xóm làng xơ xác khắp nơi tiêu điều

Biết bao cháu nhỏ thương yêu

Đói cơm rách áo chịu nhiều đau thương

Hỡi quân cướp nước quê hương

Chúng ta thề diệt hết phường ngoại xâm

Trả thù cho nước cho dân 

Cho đồng đội đã quên thân nơi này

Cứu đàn cháu nhỏ thơ ngây

Cho mùa xuân mãi đất này bình yên..

Chúng tao đã một lời nguyền

Ngày đến bay có ngày về thì không

Súng đây đạn đã lên nòng

Chờ giờ khai hỏa tiến công diệt đồn

Chúng bay là lũ ác ôn

Gây bao tội ác oán hờn chất cao

Ngồi đây bên vách chiến hào

Bỗng nghe pháo lệnh trên cao nổ dòn

Một bầy quạ giặc đen ngòm

Lưới vây lửa đạn không còn đường ra

Đồn thù bốc cháy  gần xa

Xung phong đánh giáp lá cà diệt bay

Giương lê súng chắc trong tay

Tung hoành ngang dọc càng say diệt thù

Bom rơi khói đạn mịt mù

Chớp lòe ánh lửa pháo dù trên cao

Đoàn quân như thác dâng trào

Tập trung hỏa lực đánh vào trung tâm

Hiệp đồng pháo nổ ầm ầm

Quân thù cố thủ hầm ngầm bắn ra

Đơn vị anh dũng xông pha

Buộc quân đich phải kéo ra đầu hàng

Khe sanh đường 9 hiên ngang

 Cồn tiên Dốc miếu  sổ vàng ghi công

Sáng nay trời tỏa nắng hồng

Ta đi đi giữa một dòng cờ hoa 

Nay mai thống nhất nước nhà

Sẽ cùng vui đón khúc ca  khải hoàn

Bỗng trên lệnh xuống tiểu đoàn

Ba lô súng đạn hành quân tiếp rồi

Bâng khuâng lòng dạ bối hồi

Giơ tay hái cánh mai đồi mang theo

Băng rừng lội suối trèo đèo

Núi cao vách đá tai mèo hiểm nguy

Vững vàng thêm mỗi bước đi

Khó khăn đâu có xá gì gian truân

Ta hành quân giữa mùa xuân

Đường ra mặt trận như gần thêm hơn

Điệp trùng một dải núi non

Bao la hùng vĩ Trường sơn đại ngàn

Tổ quốc ta đẹp vô vàn

Cây rừng gió thoảng mơn man nắng chiều

Rừng xanh ta quí ta yêu

Chở che đơn vị lập nhiều chiến công

Chiều về mây phủ mênh mông

Ba lô chiếc mũ bụi hồng còn vương   

Áo quần cây gậy phong sương

 Cùng ta năm tháng chiên trường  xông pha

Núi rừng nở ngát hươnghoa

Chạnh lòng ta nhớ quê nhà yêu thương

Hàng dừa ngả bóng bên đường

Cây đa giếng nước mái trường năm xưa

Gío lùa khóm trúc đung đưa

Có cô thôn nữ  sớm trưa chuyên cần

Sáo diều ai thả vang ngân

Trâu làng gặm cỏ từng đàn ven đê

Đồng xanh trải thắm tình quê

Gió đưa hương lúa quyện về xóm thôn

Khói buông qua ánh hoàng hôn

Dòng kênh nước bạc êm trôi hững hờ

Thôi  ta  tạm gác giấc mơ

Để cùng đơn vị từng giờ hành quân 

Đường ra mặt trận gian truân

Suối sâu dốc đứng  muôn phần khó khăn

Một lòng vì nước vì dân

Là người lính giải phóng quân chẳng sờn

Chiều tà đứng bóng hoàng hôn

Đường mòn lối  nhỏ nhanh dồn bước chân

Đêm rừng gió lạnh mơn man

Trăng mờ hưu hắt tỏa lan núi đồi

Đơn vị đã quán triệt rồi

Chúng ta sẽ quyết vượt đồi đêm nay

Bỗng trên có lệnh đổi thay

Tiểu đoàn  tạm nghỉ nơi đây rừng già

Nằm trên cánh võng la đà

Tưởng như tay mẹ ru ta thủa nào

Bâng khuâng lòng dạ nôn nao

Nhìn qua kẽ lá   ánh sao  nhạt nhòa

Mơ màng phương bắc quê cha 

Quanh năm vất  vả sao ta vẫn nghèo

Nhà tranh vách đất liếp treo

Khóm tre rủ bóng dây leo quanh nhà

Mùa đông gió rét cắt da

Chiếu chăn cũ rách giường là ổ rơm

Mùa hè nắng tận chiều hôm

Củ khoai củ sắn thay cơm tháng ngày

Các em nhỏ bé yếu gầy

Mò cua bắt ốc dạn dày kiếm ăn

Tiền bán cua ốc góp  dần

Để mua sách vở cùng phần vá may

Các em gắng học đêm ngày

Chữ thày cô dạy ơn này chớ phai

Rừng đêm thức thấy đêm dài

Nước nhà thống nhất nay mai anh về

Cùng  nhau  dựng mái nhà quê

Xóa đi  nghèo đói cận kề bấy lâu

Giờ này anh ở rừng sâu

Xung quanh chỉ thấy muôn màu cỏ cây 

Trăng mờ bởi tại bóng mây

Hỏi trăng có biết ở đây nơi nào

Ngày mai đơn vị tiến vào 

Đập tan phòng tuyến hàng rào Tà cơn

Vẳng nghe tiếng súng vọng dồn

Lệnh báo động sớm  để còn hành quân

Quân thù gian xảo bội phần 

Bao vây  mìn giải  xa, gần khắp nơi

Lại thêm luận điệu chiêu hồi

Máy bay oanh tạc bom rơi chặn đường

Đơn vị ta vẫn kiên cường

Chọn đường mở lối chiến trường hành quân

Chiến tuyến ta địch đến gần

Đồi cao quân địch canh tuần gắt gao

Bom mìn dầy đặc hàng rào

Đường trơn dốc trượt lối vào hiểm nguy

Lệnh trên ban bố tức thì

Chuyển sang đồi cạnh hướng đi vòng ngoài

Tiến công thế trận triển khai

Ém đồi bí mật mọi người chờ mong

Sương mù còn phủ mênh mông

Tầm nhìn hạn chế không trông thấy gì

Mật khẩu ám hiệu nhớ ghi

Thời cơ  đã đến chiếm đồi điểm cao

Quân thù thất thủ lao đao

Chúng gọi pháo lớn đánh vào nơi đây

Ta địch giành giật từng giây

Cuộc chiến khốc liệt chẳng giây nào ngừng

B52 địch đã dùng

Na pan cháy đỏ cả vùng núi non

Tổ quốc ơi chúng tôi còn

Còn người còn chốt súng còn dương lê

Vì dân, nước, Đảng, ta thề

Cuộc chiến khốc liệt không  hề chuyển lay

Cờ hồng máu thắm trong tay

Vững vàng trên chốt tung bay rạng ngời

Bom thù không ngớt ngừng rơi

Khói bay cát bụi núi đồi chuyển rung

 Màn đêm giăng kín mịt mùng

Điên cuồng địch  triệt núi  rừng nơi đây

Chúng hòng hủy diệt đồi này

Để  quân tiếp viện phá vây chiếm đồi

Lòng căm thù địch sục sôi

Dồn lên đầu súng liên hồi phản công

Quân thù  kia  chớ cuồng ngông

Tớ thày bay sẽ phơi đầy núi non

Pháo binh ta đã nổ dòn

Chặn vây quân đich không còn đường ra

Các hướng tiến công của ta

 Vừa Truy kích địch, bắt tù hàng binh

Pháo chuyển đánh tổng hành dinh

Mở đường cho bộ binh ta tiến vào

Quân thù hốt hoảng lao đao

Sân bay lửa cháy bốc cao ngút trời

Tà cơn bị đánh tơi  bời

Bốt đồn thất thủ khắp nơi  ra hàng

Mù tan trời hửng nắng vàng

Đoàn quân anh dũng hiên ngang tiến về

Buôn làng vui sướng tràn trề

Mùa  xuân ấm áp lại về khắp nơi

Trận đánh đã thắng lợi rồi

Sao vàng cờ đỏ  trên  đồi tung bay

Ở đây cũng tại chốt này

Bạn ơi ngã xuống súng tay chẳng rời

Máu đào bạn đã đổ rơi

Thấm vào lòng đất vùng  đồi núi thiêng 

Tổ quốc hai tiếng thiêng liêng

Tên bạn  đất nước đời đời ghi công

Chúng ta con cháu lạc hồng

Ngàn năm vẫn lấy máu hồng làm hoa

Máu đào bạn đổ đêm qua

Thấm vào đất  mẹ nở hoa bốn mùa

Mưa xuân nhè nhẹ gío đưa

 Ngồi đây ăn bữa cơm trưa gạo đồ

Bổ xung vài bánh lương khô

Sửa sang lại chiếc ba lô gọn gàng

Vết thương băng lại đàng hoàng

Cắm thêm cành lá ngụy trang che phòng

Mọi việc đã chuẩn bị  xongl

Nghỉ ngơi một chút cho lòng thảnh thơi

Lệnh trên đã thông báo rồi

Đêm nay đơn vị sẽ rời Tà cơn

Lối mòn xuyên dọc trường sơn

Tây nguyên hùng vĩ đang còn chờ ta

Canh năm đứng bóng trăng tà

Ba lô súng đạn bài ca quân hành ! 

Tác giả: Vũ Hữu Cửa

 

 

ƠN BÁC

Như đài sen tỏa ngát hương
Non sông thắm mãi tình thương của Người
Bác như vầng nguyệt giữa trời
Sáng soi dìu dắt giống nòi rồng tiên
Bác là người mẹ dịu hiền

Thương dân cứu nước là niềm ước mong
Người như viên ngọc sáng trong
Hồn thiêng linh hiển non sông nước nhà
Nước Nam là của dân ta
Ngat ngào hương tỏa muôn hoa sắc màu
Ngày nay tổ quốc đẹp giầu
Sánh vai các nước năm châu rạng ngời
Công ơn trời biển của Người
Toàn dân nước Việt muôn đời nhớ ghi
Cuộc sống Bác chẳng có gì
Đôi dép mỏng bộ ka ki bạc màu
Chỉ mong nước mạnh dân giầu
Tên Người sáng mãi mai sau còn truyền
Bác vĩ đại lái con thuyền
Vượt dông tố đến bến bờ đẹp tươi
Cho người dân trọn cuộc đời
Màu xanh đất nước biển trời tự do
Mọi nhà cuộc sống ấm no
Nụ cười tiếng hát câu hò ngân vang
Cho dòng lịch sử sang trang
Tổ quốc ơi thắm đẹp tên vàng Hồ Chí Minh
Chòm râu sóng bac cuộn lung linh
Ấm áp lời Bác vọng ân tình
Tuyết pha mái tóc làn mây quyện
Hình Người thắm trọn cảnh thanh bình
Bác là sao sáng lung linh
Hóa thân sông núi chung tình nước non .

 

 

TỰ TÌNH – LÍNH HƯU

Vũ Hữu Cửa

Bao năm ta sống xa quê
Thời gian quân ngũ bộn bề việc quân
Trường sơn mây phủ trắng ngần
Biển đông sóng dậy muôn phần hiểm nguy
Ra đi người lính binh nhì
Về hưu vẫn lính binh nhì năm xưa
Xế chiều tóc đã bạc thưa
Vui cùng con cháu sớm trưa xum vầy
Cuộc sống ấy vậy mà hay
Cất bộ đồ lính hàng ngày làm dân
Chẳng nghe tiếng kẻng xa gần
Giờ thể dục sáng bước chân chạy đều
Chẳng còn nghe tiếng nai kêu
Xa rồi dòng suối trong veo năm nào
Chẳng nghe thác đổ ào ào
Chẳng nghe tiếng sóng lao xao mạn tầu
Chẵng nhìn con sóng bạc đầu
Tung bọt trắng xóa một màu đại dương
Xa rồi người lính chiến trường
Xa rồi mệnh lệnh tiền phương quân hành
Xa rồi chỉ huy điều hành
Vận chuyển xây dựng công trình Trương sa
Xa rồi mấy chục năm qua
Quân đảo yêu dấu nước nhà Việt nam
Bây giờ hưu trí an nhàn
Thời gian rảnh rỗi giúp đàn cháu con
Cuộc sống nay đã tốt hơn
Kỷ niệm đời lính luôn còn trong ta
Gí đình a phó là ta
Lên cấp trưởng chỉ có ta một mình
Nhớ quê phong cảnh hữu tình
Miền quê nghèo khó mưu sinh tháng ngày
Quê hương tình cảm đắm say
Hồn quê hòa quyện đong đầy trong tôi
Quê ơi nhắn nhủ đôi lời
Tuy nghèo sống trọn tình người xóm thôn
Trường xưa nay đã đẹp hơn
Cây đa bến nước giữ hồn quê hương
Lũy tre cành rủ vấn vương
Một đàn cò đậu bờ mương cuối làng
Áng mây thơ thẩn lang thang
Dịu dàng che sợi nắng vàng chiều hôm
Cánh đồng lúa trải vàng ươm
Theo làn gió thoảng hương thơm ngat ngào
Quê hương rất đỗi tự hào
Tình quê sâu nặng đi vào trong mơ
Hàng dừa bóng xế ngẩn ngơ
Bâng khuâng ta nhớ tuổi thơ ngày nào
Hồn quê lay động dâng trào
Tình quê chân chất dạt dào trong tôi
Thời gian ơi hãy ngừng trôi
Để tôi ôn lại một thời tuổi thơ
Sông quê nước chảy hững hờ
Con đò đưa khách bây giờ còn không
Cánh đồng trải rộng mênh mông
Một mầu xanh thẳm khoảng không cuối trời
Cánh diều bay bổng lả lơi
Cò ơi thử sức chơi vơi cánh cò
Đường quê mấy cháu học trò
Tung tăng nhảy nhót hát hò nhộn vui
Nhớ quê tâm trí bùi ngùi
Chuông chùa đã điểm bóng chiều dần buông
Đường về quê mẹ thân thương
Vẫn còn ghi đậm cung đường năm xưa
Gặp lại bạn xưa bao năm xa cách
Gọi mày tao cho oách tuổi già
Vài lạng lac rang vài ly rượu đế
Nhâm nhi chuyện kể rộn cả khu nhà
Cuộc sống hưu trí chúng ta
Vẫn vui vẫn khỏe ấy là ước mong
Thảnh thơi thư giãn thong dong
Vui cùng con cháu thỏa lòng lính hưu .

Tp.Hồ Chí Minh tháng 4/2021

 

 

XUÂN QUÊ

Vũ Hữu Cửa
Đông qua xuân đã về đây
Khung trời xuân mở đong đầy sắc hương
Hoa cười chúm chím giọt sương
Ban mai vạt nắng vấn vương tơ vàng
Én bay chim hót rộn ràng
Bướm ong tỉnh giấc mơ màng du xuân
Chuông chùa đã điểm vang ngân
Xua tan gột rửa bụi trần giá đông
Cây cành chồi lá đơm bông
Đào khoe cánh mỏng sắc hồng sớm mai
Cúc vàng óng ả sánh vai
Chim vờn lay động cành mai trước nhà
Gió đưa khóm trúc la đà
Hương xoan hương bưởi mặn mà thân thương
Hoa nhài tỏa dịu mùi hương
Mưa xuân hoa lá vấn vương giao hòa
Cành mơ nhành mận thướt tha
Hồng nhung lan trắng dơn pha sắc màu
Duyên xuân lắng đọng tình sâu
Hồn xuân vương vấn trước său mặn mà
Cho dù cách trở nơi xa
Xuân quê gợi nhớ trong ta tháng ngày
Trời cao xanh thẳm tầng mây
Thơ -Hoa hòa quyện ngất ngây lòng người
Tình xuân luôn nở nụ cười
Ngạt ngào hương tỏa khoảng trời bình yên
Dáng xuân quê vẫn dịu hiền
Muôn hoa đua nở đón duyên xuân về
Cỏ non trải thắm đồng quê
Trời xuân ấm áp tràn trề nụ xuân
Tô thêm xuân đep bội phần
Hoa xuân luôn mãi trong ngần vườn xuân .

Hạ long Quảng Ninh tháng 2/2019 .

 

KỶ NIỆM NGÀY NHẬP NGŨ

Vũ Hữu Cửa

Xuân về giữa buổi tôi đi

Xa quê chẳng biết nói gì hôm nay

Quê hương tình nghĩa đong đầy

Cưu mang tôi những tháng ngày đã qua

Bây giờ ta tạm đi xa

Miền quê đất mẹ đậm đà yêu thương

Tổ quốc gọi tôi lên đường

Ra đi lòng những vấn vương bồi hồi

Mưa xuân phảng phất lả lơi

Hàng dừa gió thoảng ru lời thiết tha

Xa rồi đồng lúa bao la

Xa con mương nhỏ hiền hòa trong xanh

Tạm xa những mái nhà tranh

Xa rồi những lũy tre xanh quanh nhà

Trưa hè nắng sạm màu da

Củ khoai sắn bát nước trà đượm hương

Xa rồi em gái hậu phương

Tháng năm vất vả gió sương chẳng màng

Ra đi lòng những xốn xang

Con đò đưa khách sang ngang sớm chiều

Sông quê ta quí ta yêu

Xa quê ta chúc mọi điều bình yên

Trời xuân ấm áp dịu hiền

Quân trang mới cấp thơm màu vải xanh

Sáng mai chung bước quân hành

Thao trường khắc nghiệt tập tành sớm trưa

Núi đồi hòa quyện mây mưa

Xuân còn rơi rớt cơn mưa đầu mùa

Luyện quân vất vả đâu thừa

Vẫn vui vẫn khỏe vẫn vừa sức trai

Hành quân mang vác đường dài

Thử đôi chân với đôi vai sức bền

Vài tháng đã xong luyện rèn

Tổng kết chờ lệnh hành quân chiến trường

Ta đi chiến đấu giữ quê hương

Mặc cho gian khó gối gió sương

Đôi vai mang nặng tình non nước

Còn giặc ,có lệnh là đi mọi chiến trường

Quê ơi trăm mến ngàn thương

Hẹn ngày thống nhất tiền phương tôi về ./.

Quảng Yên Tháng 2/2018 .

 

NHỚ TRƯỜNG SA

Vũ Hữu Cửa

Năm tháng trôi đi bao nỗi nhớ
Kết lại trong tôi những vần thơ
Xa tàu xa đảo xa biển cả
Kí ức trong tôi chẳng phai nhòa
Ơi đảo nhỏ Trường sa
Hai mươi năm xa cách
Biết ngày nào trở lại
Được thăm đảo một lần
Quần đảo luôn vẫn gần
Trong lòng mọi người dân
Là một phần cơ thể
Luôn không để xa rời
Biển đảo thân yêu ơi
Sừng sững giữa ngàn khơi
Trước muôn trùng sóng vỗ
Trong giông tố vững vàng
Vươn trải dài biển Đông
Một vành đai chiến lược
Mang dáng hình đất nước
Tạo chiến lũy tường thành
Là chốt gác tiền tiêu
Trên tuyến đầu Tổ quốc
Ngăn sóng gió bão giông
Chặn quân thù xâm lược
Hướng phía đông vòng ngoài
Chở che miền đất mẹ
Cho cuộc sống yên bình
Nhớ lại những năm qua
Quân chủng giao đoàn ta
Chỉ huy toàn lực lượng
Trong mỗi mùa chiến dịch
Ở các sở chỉ huy
Tại Cam ranh Vũng tầu
Điều hành mọi chuyến đi
Vận chuyển hàng triệu tấn
Cho tuyến đảo nước nhà
Để tập trung xây dựng
Các công trình chiến đấu
Những ngôi nhà bền lâu
Biển xanh biếc một màu
Sóng rì rào quanh đảo
Lời hát ru ngọt ngào
Người lính đảo kiên trung
Luôn vững vàng tay súng
Canh giữ đảo quê hương
Quần đảo gần gũi yêu thương
Xứng danh mảnh đất kiên cường nước Nam
SG tháng 2/2020 .

 

ĐẢO VẠN HOA- XƯA

Vũ Hữu Cửa

Ta về với đảo Vạn hoa
Nơi đây là đảo quê nhà Quảng ninh
Đảo quê phong cảnh hữu tình
Mảnh bầu ,Bình lược đẹp xinh bản làng
Đài van Đài chuối Đài làng
Người dân chăm chỉ chẳng màng khó khăn
Chăn nuôi trồng trọt chuyên cần
Nương chè bát ngát nơi gần nơi xa
Hàng cây sen những ngôi nhà
Mêng mang khói tỏa chiều tà lả lơi
Thoáng trông những thấy bồi hồi
Hạ long chợ họp là nơi đông người
Bồng bềnh những áng mây trôi
Mộng mơ thơ thẩn trên đồi thông reo
Cuối đảo cảng nước trong veo
Khu giao tế cũ phủ màu rêu xanh
Đường hầm H6 lượn quanh
Đỉnh 399 xanh lam sắc trời
Vẳng nghe tiếng suối ven đồi
Cây hoa phượng nở chào mời hè sang
Đóng quân Bình lược thôn làng
Đại đội 11 Trung đoàn 70
Là nơi rèn luyện con người
Chuyên ngành kỹ thuật cho tầu Hải quân
Lớp học cơ điện toàn phần
Thời gian 6 tháng đến gần cuối năm
Khóa học xong trong lòng đầm ấm
Heo may về làm se lạnh giá đông
Xa trường lớp xa mái nhà tranh
Xa đèn sách học hành khuya sớm
Xa buổi thực hành trên mô hình máy móc
Xa nẻo đường mòn lối tắt thân quen
Gánh củi khô xô nước tưới luống rền
Gốc bí gốc bầu đan sen nhau trĩu quả
Đảo quê ơi bao tháng ngày gắn bó
Hòa quyện bên nhau tình nghĩa đong đầy
Những kỷ niệm xưa trôi dần vào năm tháng
Đời lính chúng tôi luôn sống mãi trong lòng
Tạm biệt rồi đảo Vạn hoa ơi
Hẹn ngày thống nhất tôi lại về thăm đảo
Hai lớp Máy, Lái Đoàn 5 đón quân về
Bổ xung cho những con tầu không số
Vượt biển Đông với muôn ngàn giông tố
Những con tàu thầm lặng vẫn thẳng tiến tiền phương
Những chuyến hàng vẫn đến tận chiến trường
Vạch đường cong thần kì những hướng đi bí ẩn
Đã góp phần cùng quân dân cả nước
Xuân 75 Xuân Đại thắng lẫy lừng
Trang sử vàng ngàn đời còn ghi lại
Tàu không số anh hùng của một dân tộc anh hùng .
Hồi ký -tháng4/69 Đảo Vạn hoa (Đảo Cái bầu) .

 

BIỂN XUÂN

Vũ Hữu cửa

Xuân sang hoa nở rộ muôn nơi
Nắng trải mênh mang khắp biển trời
Cỏ non lấp lánh hạt sương sớm
Ấm áp xuân về Tổ quốc ơi
Sáng nay tàu lại ta khơi
Tuần tra canh giữ biển trời quê hương
Vươn mình trên sóng đại dương
Hải âu tung cánh vẫn vương theo tàu
Biển ta vừa đẹp lại giầu
Giữ gìn cho thế hệ său muôn đời
Việt nam Tổ quốc ta ơi
Là ngươi lính biển trọn đời thủy chung
Hạ long 1969 .

 

THU SANG

Vũ Hữu Cửa

Chim vờn mây gió xòe đôi cánh

Nắng sớm ôm hôn những nhành hoa

Trời thu trong sáng đầy thơ mộng

Man mác tình thu  đọng cõi lòng

Thu về giữa vụ lúa trổ bông

Nắng trải mênh mang khắp ruộng đồng

Làn gió mơn man ru nhành lúa

Hè đi vương lại cánh phượng hồng

Năm tháng xa quê nỗi nhớ mong

Lũy tre bến nước với dòng sông

Đàn cò tắm nắng trên vạt cỏ

Nhìn ngó thuyền ai lướt xuôi dòng

Tam quan hồ nước vẫn xanh trong

Ngôi chùa cổ kính phủ rêu phong

Bồ đề trước cổng buông nhành rễ

Chiều quê lay động tiếng chuông đồng

Cầu chanh nay đã bắc qua sông

Nối liền đường mới tuyến giao thông

Đò xưa đưa khách không còn nữa

Cô lái đò xưa tuổi xế chiều

Miền quê Mẹ đẹp  biết bao nhiêu

Vang vọng lời ru tiếng sáo diều

Xóm làng yên ả thật đáng yêu

Sợi nắng đan sen khói lam chiều

Hôm nay ta trở lại thăm quê

Ung dung nhẹ bước  dưới triền đê

Gợi nhớ năm xưa cùng bè  bạn

Chăn trâu cắt cỏ tắm trưa hè

Tuổi trẻ đùa vui thường ước mơ

Kể chuyện vẩn vơ đến hàng giờ

Lớn lên chia tay đi mỗi ngả

Ký ức trong ta chẳng phai mờ

Đầu làng cây phượng ngẩn ngơ

Phải chăng phượng đứng hay chờ đợi ai

Thân hình bóng dáng mảnh mai

Hè sau lại đến u hoài làm chi

Nhớ ngày nhập ngũ ta đi

Giữa mùa phượng nở còn ghi trong lòng

Đường làng trải nhựa thong dong

Thôn trên xóm dưới ngõ trong mịn màng

Đình làng đã được sửa sang

Ngôi trường  xây lại đàng hoàng hơn xưa

Cây đa già gội nắng mưa

Cây bàng lá rụng lưa thưa sân trường

Ngôi nhà lá nhỏ thân thương 

Lũy tre rủ bóng vấn vương lá cành

Tuổi thơ ta được học hành

Công cha nghĩa mẹ sinh thành khắc ghi

 Nhớ ngày ta bước chân đi

Tòng quân cứu nước biết khi nào về

Bâng khuâng  lòng dạ bộn bề

Bao năm xa cách mới về quê hương

Bôn ba muôn nẻo dặm đường

Nỗi lòng luôn giữ tình thương quê nhà

Sáu mươi thu đã đi qua

Ngôi  nhà xưa vẫn đậm đà yêu thương

Chiều thu vạt nắng còn vương

Tình sâu ơn nặng cố hương đong đầy .

*Quảng yên – Mùa thu  2007 *

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *