Nhớ về đất mũi

Ào ạt sóng xô, cuồn cuộn thủy triều

Hải lưu vót cho nhọn đầy đất mũi

Trăm phần chìm để cho một nổi

Một định hình, trăm bờ lỡ dạt trôi

Lần đầu làm quen đất mũi của tôi

Khi bến mở vòng tay ôm tàu không số

Rừng đón tàu như chim về với tổ

Người chằm bặp ôm người trào nước mắt yêu thương

Vàm Lũng, Kiến Vàng, Rạch Gốc hóa quê hương

Nơi bến cảng lòng dân, tình quân dân cả nước

Dân nhường đất làm kho hàng bí mật

Dân là trường thành vững chắc che chở ta

Nhớ chiến dịch địch càn bụng đói hoa mắt

Dân nhường cơm cho ta còn mình ăn quả đắng

Quả mắm luộc bảy lần còn chát đắng

Má và em thì cười mà con nước mắt rơi !

Bùi Xuân Thu

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *